Per quasi tutti i quotidiani
doveva essere stata una notizia importante, visto che aveva puntualmente
trovato spazio su decine di pagine: il titolo. ripetuto quasi sempre uguale, era
«Lega Nord, via il nome di Bossi dal simbolo». In condizioni normali non ci
sarebbe stato motivo di dare così tanta attenzione a una modifica simile: ventun’anni
fa si sono versati fiumi di inchiostro per il passaggio dalla falce e martello
alla quercia, ma il cambio di una semplice dicitura non avrebbe dovuto suscitare
la stessa attenzione.
Eppure le cose non stanno
esattamente così. Tutti sanno che il nome del fondatore e leader indiscusso (fino all’altro ieri) figurava ben in evidenza sull’emblema
della Lega Nord, in quel segmento circolare che da pochi giorni ospita di nuovo
la parola «Padania»: ci stava dal 2008, anno in cui si votava per rieleggere il
Parlamento e iniziare la XVI legislatura. Di tutto questo, però, non c’era
traccia nello statuto di allora, che continuava a recitare che «Il simbolo […]
è costituito da un cerchio con all’interno il Sole delle Alpi, rappresentato da
sei petali disposti all’interno di un secondo cerchio e la figura di Alberto da
Giussano, così come rappresentato nel monumento di Legnano; sullo scudo è
disegnata la figura del leone alato con spada e libro chiuso, nella parte
inferiore è la parola Padania; il tutto contorna, nella parte superiore, dalla
scritta Lega Nord».
In pratica era la descrizione del
simbolo presentato ancora alle elezioni del 2004 (nel 2006 l’alleanza con il
quasi sconosciuto Mpa di Lombardo aveva complicato tutto, graficamente
parlando), niente di più, niente di meno; lo statuto, anzi, precisava che
questo doveva essere il contrassegno per le elezioni politiche ed europee,
anche se si lasciava lo spazio per inserire varianti nazionali e regionali. Eppure,
in quel 2008, anche la Lega cedette a quel fenomeno di personalizzazione che da
un po’ di anni aveva investito i partiti e i loro emblemi: nel 2006 sulle
schede campeggiavano i nomi di Fini, Mussolini (nipote), Berlusconi, Di Pietro
e Casini, nel 2008 c’erano pure Boselli e Veltroni, poteva il Senatur rimanere fuori? Ovviamente no,
così probabilmente fu il Consiglio federale a consentire che il nome del leader prevalesse sull’ideale della
Padania.
Ora, però, si cambia. Lo statuto,
nella nuova versione, si premura di sottolineare che il simbolo «appartiene al
patrimonio della Lega Nord» (non è un’affermazione di poco conto, viste alcune
voci giornalistiche dei mesi precedenti, di cui bisognerà riparlare), ma della “sparizione”,
ovviamente, nulla dice. L’operazione potrebbe anche sembrare una “restaurazione”;
la chiusura di una parentesi aperta in modo eccezionale, ma che non poteva
durare all’infinito. Alberto da Giussano, intanto, resta imperturbabile, con lo
spadone sguainato verso il cielo: storicamente forse non è nemmeno esistito, ma
dev’essere un dettaglio secondario.
phun ra một ngụm máu tươi , lực công kích quả là cường đại . Hỏa đấu khí chẳng công kích được đối thủ mà ngược lại còn bị phản hồi , quay trở lại tấn công hắn và Địch Gia . Nếu không phải Địch Gia đã chịu phần lớn lực sát thương thì sợ rằng bây giờ hắn cũng không thể ngồi vững trên lưng nó .
RispondiEliminaNội Tư Tháp cảm giác được Địch Gia đang run rẩy , cũng không phải do bị thương , mà là hoàn toàn do sợ hãi . Hồng long nhất tộc , khi trưởng thành cũng đạt tới bát cấp , điều gì có thể khiến nó sợ hãi đây ? Xem ra chỉ có ma thú cấp cao hơn long tộc mới có khả năng . Nhưng long tộc lại là một chủng tộc vô cùng cao ngạo , Nội Tư Tháp chưa bao giờ được nghe nói đến một loại ma thú trên Long khi nỗ tư địa lục có thể làm hồng long lâm vào tình trạng tương tự .
Nhìn Tử hiên ngang đứng bên cạnh Diệp Âm Trúc , chiến ý trong lòng Nội Tư Tháp hoàn toàn tiêu tán , hắn cũng không biết mình nên tiếp tục công kích nữa hay đồng tâm
game mu
cho thuê nhà trọ
cho thuê phòng trọ
nhac san cuc manh
số điện thoại tư vấn pháp luật miễn phí
văn phòng luật
tổng đài tư vấn pháp luật
dịch vụ thành lập công ty trọn gói
http://we-cooking.com/
chém giókhông ? Nhưng mà giờ đây , hắn đang đương đầu với một thứ còn nguy hiểm hơn . Trong khi hắn đang phân vân thì ‘bình sa lạc nhạn’ khúc đã cất lên , giai điệu triền miên không dứt , nghe có vẻ du dương nhưng không ngừng công kích vào tinh thần hắn . Hắn phát hiện tâm tình khẩn trương của mình bây giờ trở nên hòa hoãn rất nhiều , tựa như đã hoàn toàn dung nhập vào trong cầm khúc ‘bình sa